Hải An
Từ sau ngày 09/01/2013, dư luận trong và ngoài nước dành nhiều sự quan tâm đến Văn thư của Ban Công lý và hòa bình – Giáo phận Vinh liên quan đến việc TAND tỉnh Nghệ An xét xử 14 thanh niên Công giáo và Tin lành với tội danh “Hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân”. Với 02 luận điểm: “Việc công dân tham gia hoạt động đảng phái, bày tỏ lập trường quan điểm chính kiến chính trị là quyền của một người dân bình thường được luật pháp quốc tế bảo đảm”và ““Quyết định của TAND Nghệ An đã đi ngược Hiến pháp Việt Nam hiện hành”, Ban Công lý và hòa bình – Giáo phận Vinh đã thể hiện sự yếu kém kiến thức pháp luật và hành động chưa xứng với tên gọi của mình mang theo: “Đấu tranh cho công lý và hòa bình”. Để có kết luận mang tính toàn diện nhất về cái gọi là “Văn thư phản đối bản án phi pháp và bất công”, tôi xin làm rõ luận điểm cuối cùng trong bức Văn thư này: “Tiến trình tố tụng thiếu minh bạch và sai pháp luật tố tụng”.
Để chứng minh cho luận điểm này, Ban Công lý và Hòa bình – Giáo phận Vinh cho rằng: “Các cơ quan Tư pháp đã không tuân thủ quy định của Luật Tố tụng hình sự về quy trình tố tụng từ công đoạn bắt người, điều tra, truy tố, xét xử. Trên thực tế, có những người bị bắt vào ngày 30, 31/7/2011 nhưng lệnh bắt lại ghi ngày 02/8/2011. Sự chênh lệch về khoảng thời gian chính thức bị bắt so với lệnh bắt không có một văn bản nào nói rõ về việc này. Khi các bị cáo khai ở phiên tòa mới lộ ra là không có lệnh bắt, lệnh tạm giữ. Đó là những việc làm tùy tiện, xem thường pháp luật, coi rẻ nhân phẩm và sinh mạng con người của các cơ quan tư pháp”.
Như Ban Công lý và Hòa bình đã khẳng định: “Sự chênh lệch về khoảng thời gian chính thức bị bắt so với lệnh bắt không có một văn bản nào nói rõ về việc này. Khi các bị cáo khai ở phiên tòa mới lộ ra là không có lệnh bắt, lệnh tạm giữ”, trong khi đó căn cứ để cơ quan Tòa án tuyên hình phạt với những người có tội là những tài liệu được ghi nhận trong Hồ sơ của vụ án (Án tại Hồ sơ). Cho nên những yếu tố không ghi nhận trong Hồ sơ vụ án đều không có giá trị làm căn cứ khi tiến hành xét xử. Nếu trường hợp các cơ quan Tư pháp đã không tuân thủ quy định của Luật Tố tụng hình sự về quy trình tố tụng từ công đoạn bắt người, điều tra, truy tố, xét xử thì ngay từ những công đoạn đầu tiên (bắt người) các đối tượng này có quyền không tuân thủ lệnh bắt và có quyền khiếu nại; ở giai đoạn điều tra họ có quyền không ký tên vào biên bản lấy lời khai chứ không phải đến lúc tiến hành xét xử công khai họ mới thể hiện chính kiến của mình.
Nếu đúng như Ban Công lý và hòa bình nói thì có chăng chính một số đối tượng trong 14 đối tượng trên đang tiếp tay cho các sai phạm trong tiến hành bắt người, điều tra, truy tố, xét xử và việc họ không được hưởng sự xem xét của Pháp luật là chuyện bình thường khi mà họ không chứng minh được các sai phạm này từ cơ quan Tư pháp. Lời khai của các bị cáo tại phiên tòa chỉ là sự vu cáo một cách vô thức, một sự chống trả không căn cứ lại những lập luận đầy đủ và xác đáng về tội danh của chính họ. Đối với một số bị cáo có thể họ không hiểu quy định của Pháp luật nhưng không thể với Ban Công lý và hòa bình, nơi có những Luật sư tư vấn về pháp luật lại không hiểu được điều này. Hay họ đang bất chấp pháp luật và hướng đến những ý đồ xấu nào đó.
Đồng thời, Ban Công lý và hòa bình còn cho rằng: “Bản cáo trạng của đại diện Viện kiểm sát đã không chứng minh được những thiệt hại do hành vi phạm tội gây ra”. Như đã trình bày ở các bài viết trước, trong số các điều luật trong Bộ luật Hình sự nước CHXHCN Việt Nam quy định về chương các tội Xâm phạm ANQG thì phần lớn các tội đều được cấu thành hình thức. Điều này xuất phát từ tính chất đặc biệt nghiêm trọng của loại tội phạm này và yêu cầu cao nhất trong bảo vệ chế độ XHCN. Trên thực tế, nếu những hành vi được quy định trong các điều luật quy định tội xâm phạm ANQG là tội phạm cấu thành vật chất thì gần như không có ý nghĩa khi quy định các tội này trong Luật. Theo cáo trạng của Viện Kiểm sát nhân dân Tối cao, từ đầu năm 2009 đến cuối năm 2011, các bị cáo đã được tổ chức phản động lưu vong “Việt Nam Canh tân cách mạng đảng” (gọi tắt là Việt Tân), móc nối ra nước ngoài để huấn luyện và lên kế hoạch hành động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân. Các đối tượng bị truy tố trong vụ án này đã được tổ chức “Việt Tân” kết nạp, đặt bí danh, giao nhiệm vụ, tiền và phương tiện để về nước hoạt động, nhằm lật đổ chính quyền nhân dân. Số đối tượng tham gia hoạt động đông, phạm vi ở nhiều địa phương trên toàn quốc và cả ở nước ngoài; có sự cấu kết và chỉ đạo chặt chẽ của các đối tượng hoạt động ở ngoài nước.
Như vậy, căn cứ vào các dấu hiệu được quy định trong Điều 79 Bộ Luật Hình sự nước Cộng hòa XHCN Việt Nam quy định:
“Tội hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân Người nào hoạt động thành lập hoặc tham gia tổ chức nhằm lật đổ chính quyền nhân dân, thì bị phạt như sau:
1. Người tổ chức, người xúi giục, người hoạt động đắc lực hoặc gây hậu quả nghiêm trọng, thì bị phạt tù từ mười hai năm đến hai mươi năm, tù chung thân hoặc tử hình;
2. Người đồng phạm khác thì bị phạt tù từ năm năm đến mười lăm năm”; thì hành vi của các đối tượng này đã thỏa mãn tội danh “Hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân”. Bởi ngoài lí do tội “Hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân” là một tội danh cấu thành hình thức thì “tổ chức” mà theo quy định của Luật Hình sự 14 đối tượng này tham gia là đảng “Việt Tân” là một tổ chức chính trị đối lập với Đảng Cộng sản Việt Nam tại hải ngoại, có Hiến chương và điều lệ đi ngược lại với lợi ích và nguyện vọng chính đáng của dân tộc Việt Nam. Chúng đã và đang tiến hành các hoạt động theo hình thức “đấu tranh bất bạo động”, tức là hình thức đấu tranh tuy tiến hành một cách hòa bình, phi bạo lực nhưng không hướng đến nhằm mục đích thay đổi đất nước, xã hội theo chiều hướng phát triển; Tổ chức đảng “Việt Tân” được Nhà nước Việt Nam xác định là một tổ chức khủng bố…
Với luận cứ này, chúng ta thấy rằng việc Ban Công lý và Hòa bình giáo phận Vinh cho rằng: “Trong thực tế, 14 thanh niên này cũng không có hành vi bạo động, tàng trữ vũ khí để thực hiện âm mưu lật đổ chính quyền” lại một lần nữa khẳng định sự hiểu biết luật pháp hạn chế. Còn những câu hỏi: “như thế nào là tham gia, làm những việc gì, thực hiện những hành vi gì thì bị coi là “tham gia” thì chính trong Bản cáo trạng của TAND tỉnh Nghệ An tuyên vào ngày 09/01/2013 đã làm sáng tổ tội danh này.
Riêng luận chứng: “Hồ sơ đã không thu thập được những tôn chỉ mục đích, hiến chương, điều lệ của đảng Việt Tân mà nói rằng đảng Việt Tân là một tổ chức khủng bố, một đảng phản động thì chưa được đầy đủ và thiếu tính thuyết phục” thì trong quá khứ tổ chức này đã hình thành một lực lượng vũ trang và đồng thời tiến hành thuê tội phạm nhằm ám sát các quan chức Chính phủ trong nước và sau đó thủ tiêu những kẻ giết thuê này nhằm xóa dấu vết.
Chúng ta hãy cùng đến với lịch sử của tổ chức này để làm rõ hơn những nội dung mà Ban Công lý và hòa bình – Giáo phận Vinh nêu lên.
"Việt Tân" (tên đầy đủ là Việt Nam canh tân cách mạng đảng), là con đẻ của “Mặt trận quốc gia kháng chiến Hoàng Cơ Minh”, do Hoàng Cơ Minh, nguyên chuẩn tướng, phó đô đốc quân đội chế độ Sài Gòn cũ làm “đảng trưởng”, nặn ra ở vùng rừng núi hẻo lánh U Đon, Thái Lan, vào ngày 30/4/1980, nhằm làm bàn đạp, từ đó, đưa các nhóm vũ trang, khủng bố xâm nhập về Việt Nam hoạt động phá rối an ninh, khủng bố, bạo loạn lật đổ chính quyền cách mạng. “Bản doanh” của tổ chức khủng bố “Việt Tân” hiện nay, đặt tại nước Mỹ. “Việt Tân” ra mắt lần đầu ngày 10/9/1982 tại một vùng rừng núi hẻo lánh ở biên giới Thái Lan – Lào, mà Hoàng Cơ Minh khoác lác rằng đó là “căn cứ kháng chiến quốc nội”, với “đảng kỳ” là tấm vải màu xanh, giữa có hình hoa mai trắng 6 cánh, “đảng ca” là “bài ca cách mạng” do Nguyễn Kiên sáng tác, cùng các ban bệ nghe kêu như chuông: Tổng bộ chính trị, Đảng vụ bộ, Chính vụ bộ, Khối nghiên cứu, Khối giám sát... Mục tiêu của "Việt Tân" lúc ấy, là hạt nhân nòng cốt lãnh đạo “kháng chiến quân”, đồng thời chuẩn bị để điều hành bộ máy chính quyền khi các chiến dịch “Đông tiến” đưa “kháng chiến quân” về Việt Nam tổ chức bạo loạn thành công.
Xuyên suốt bề dày hoạt động của “Việt Tân” từ khi Hoàng Cơ Minh nặn ra đến nay, đều là những chiến tích khủng bố, bạo loạn chống phá quê hương, đất nước là không thay đổi, cho dù những kẻ cầm đầu, từ Hoàng Cơ Minh (1980-1987) đến Nguyễn Kim (2001-2006), rồi đến Đỗ Hoàng Điềm, gọi Hoàng Cơ Minh là cậu ruột (2006 – nay) thay nhau làm “đảng trưởng” chỉ huy. Hoạt động của “Việt Tân” có sự giúp sức, chi phối, tài trợ bởi các phần tử phản động quốc tế, một số dân biểu, nghị sĩ Mỹ bênh vực.
Về thực chất, “Việt Tân” hoạt động theo phương thức khủng bố, bạo loạn, lật đổ, thể hiện rõ nhất là từ khi thành lập đến năm 2001. Nhưng từ sau sự kiện khủng bố của Al-Qaeda nhằm vào nước Mỹ, ngày 11/9/2001, những kẻ cầm đầu “Việt Tân” nhận thấy phương thức vũ trang, khủng bố, bạo loạn đã bị khai tử, lỗi thời, dễ dẫn đến thất bại, do chính sách chống khủng bố toàn cầu của Mỹ tác động. Chúng đã vội vã điều chỉnh phương thức sang sử dụng chiêu bài “đấu tranh bất bạo động” để nuôi dưỡng ý đồ chống phá quê hương.
Nhìn lại một thời khủng bố, hẳn còn chưa xa của bọn “Việt tân” gây ra, để thấy rõ hơn điều này. Từ năm 1982 đến 1989, “Việt Tân” đưa 31 tên trong lực lượng “kháng phản” xâm nhập về các tỉnh phía Nam để xây dựng cơ sở trong nước. Tiếp đó, chúng mở các cuộc chiến “Đông tiến 1”, “Đông tiến 2”, “Đông tiến 3” xâm nhập qua đường Lào, Campuchia về Việt Nam để lập “mật cứ”, tiến hành các hoạt động bạo loạn, khủng bố, lật đổ, âm mưu cướp chính quyền.
Kế hoạch “Đông tiến 1” gồm 51 tên do Dương Văn Tư cầm đầu, xâm nhập biên giới Campuchia vào Việt Nam, ngày 15/5/1986, bị bộ đội biên phòng Việt Nam phối hợp với bộ đội Lào, Campuchia tiêu diệt, chặn đứng. “Đông tiến 2”, do đích thân tên Hoàng Cơ Minh trực tiếp chỉ huy, xâm nhập vào vùng Tây Nguyên, ngày 7/7/1987, để xây dựng “mật cứ”. Nhưng khi mới thò chân vào đất Lào, chúng đã bị lực lượng vũ trang Lào phối hợp với bộ đội Việt Nam chặn đánh 15 trận từ ngày 15/7 đến 28/8. Trận cuối cùng ngày 28/8, Hoàng Cơ Minh bị tiêu diệt.
Kết thúc cuộc truy quét, các lực lượng chức năng bảo vệ pháp luật của Việt Nam và an ninh Lào đã bắt 67 tên, tiêu diệt 60 tên, xóa sổ cuộc hành quân “Đông tiến 2”. “Đông tiến 3”, xâm nhập ngày 22/8/1989, do tên Trần Quang Đô chỉ huy, lực lượng, gồm 2 “quyết đoàn” với 68 tên.Ý đồ của chúng là xâm nhập vào Quảng Trị, Quảng Nam – Đà Nẵng, Gia Lai – Kon Tum để xây dựng “mật cứ”, sau đó phát triển lực lượng xuống các tỉnh đồng bằng sông Cửu Long. Nhưng bọn chúng đã bị quân và dân Lào truy quét, tiêu diệt 30 tên, bắt sống 38 tên.
Tháng 12/1987, Toàn án Nhân dân Tối cao tại TP Hồ Chí Minh đã mở phiên tòa xét xử và tuyên án phạt 1 án tù chung thân, 15 án tù từ 3 đến 19 năm, 1 án tù treo. Đến năm 1986, “chiến dịch Đông tiến 1, “Đông tiến 2”, “Đông tiến 3” của “Việt Tân” thất bại hoàn toàn. Trong khi Hoàng Cơ Minh chết, hơn 100 “kháng chiến quân” kẻ bỏ xác trên đất Lào, kẻ vào tù, thì ở Mỹ, đám chóp bu còn lại xâu xé chia nhau số tiền gần 10 triệu USD (là tiền bọn chúng ép buộc cộng đồng người Việt hải ngoại đóng góp dưới chiêu bài “ủng hộ kháng chiến” và tiền bán phở trong chuỗi các tiệm “Phở Hòa”) hoặc bằng cách mua các đội tàu đánh cá, mua cổ phiếu của một số công ty.
Sau khi 3 kế hoạch “Đông tiến” bị thất bại và sau sự kiện 11/9/2001, nhằm vào nước Mỹ, với chính sách chống khủng bố ra toàn cầu của nước này, đã bóp chết các tổ chức, nhóm phản động người Việt hoạt động theo phương thức khủng bố, bạo loạn trên đất Mỹ, như: “Đảng dân tộc” của Nguyễn Hữu Chánh hoặc nhóm Vàng Pao… nên “Việt Tân” đã tìm cách lột xác, rũ bỏ lớp áo tội ác khủng bố, trong quá khứ để tiếp tục chống Việt Nam dưới vỏ bọc phương thức mới là chiêu thức “đấu tranh bất bạo động”.
Tuy nhiên, trên thực tế, đây chỉ là cách gọi của chúng, còn về bản chất “Việt Tân” vẫn là một tổ chức khủng bố. Cái mỹ từ chúng đặt ra cho mục tiêu chống phá “bất bạo động” chỉ là để che đậy cho bản chất khủng bố mà thôi. Thật vậy, từ 1990 – 2004, “Việt Tân” tiếp tục thành lập các tổ chức ngoại vi, như: “Liên minh Việt Nam tự do”, “Hội chuyên gia Việt Nam hải ngoại”, “Ủy ban vận động chính trị người Mỹ gốc Việt” (VPAC), “Mạng lưới tuổi trẻ Việt Nam lên đường”… phát triển lực lượng vào số học sinh, lao động Việt Nam ở các nước Đông Âu, lập ra “Ủy ban tự do vùng Trung Tiệp và Đông Tiệp”…
Thông qua các tổ chức, nhóm khủng bố này “Việt Tân” thực hiện “Kế hoạch Nancy” móc nối với số phần tử chống đối trong nước với ý đồ dựng lên tổ chức chống chính quyền ở trong nước, mang tên “Liên minh các lực lượng dân tộc đổi mới”. Cuối năm 2002, số cầm đầu nhóm khủng bố” Việt Tân” ở Mỹ đã chỉ đạo, tài trợ 50.000USD cho số đối tượng “Việt Tân” tham gia các chiến dịch “Đông tiến” đã bị xử tù thành lập các “đội cảm tử” để ám sát cán bộ, nhất là công an.
Từ năm 2004 đến nay, “Việt Tân” tung ra các chiêu thức kế hoạch “Đông tiến 7”, “Đông tiến 8” hay còn gọi là kế hoạch “Sang sông”, gia tăng các hoạt động móc nối, đưa người ở trong nội địa ra nước ngoài huấn luyện, rồi tung về đứng chân, tạo dựng mạng lưới khủng bố trong nước, hoạt động lâu dài. Cùng với hoạt động này, chúng thường xuyên tung các toán lẻ thành viên ở nước ngoài, bí mật xâm nhập về nước hoạt động “dựng cờ”.
Điển hình như vụ: Phạm Minh Hoàng được “Việt Tân” đạo diễn vai hợp pháp, núp bóng giảng viên đại học thực hiện ý đồ phát triển lực lượng cho tổ chức ở TP Hồ Chí Minh, vụ Trần Thị Thúy ở Bến Tre, được “Việt Tân” giao nhiệm vụ phát triển lực lượng trong người khiếu kiện ở các tỉnh Đồng bằng sông Cửu Long, hay vụ Nguyễn Thị Thanh Vân, Nguyễn Quốc Quân, Somsak Khunmi bí mật xâm nhập vào Việt Nam phát tán tài liệu, truyền đơn phản động và đồng thời có những hành động nhằm mục đích bạo loạn, lật đổ chống phá Nhà nước Việt Nam, vào năm 2007.
Ở thời kỳ này, tất thảy mọi hoạt động của “Việt Tân” cốt là nhằm mục tiêu cơ bản công khai hóa bằng được tổ chức, mạng lưới khủng bố của chúng hiện hữu ở trong nước (trong nội địa Việt Nam) để tiến tới hình thành tổ chức đối lập, lật đổ ở Việt Nam. Tuy nhiên, mọi hoạt động của “Việt Tân” đều bị cơ quan bảo vệ pháp luật Việt Nam phát hiện đấu tranh, vô hiệu hóa. Mọi hành vi khủng bố, lật đổ của “Việt Tân” đều được phơi bày trước công luận, đến mọi người dân Việt đều thấy rõ được bản chất khủng bố, phản động của chúng.
Cùng với chính sách chống khủng bố của Mỹ ra toàn cầu, Việt Nam tích cực hưởng ứng tham gia, trong đó có chủ trương, biện pháp trao đổi, phối hợp với các cơ quan bảo vệ pháp luật nước Mỹ đấu tranh với tổ chức khủng bố “Việt Tân”. Ngày 4/4/2007, cơ quan chống khủng bố của Việt Nam đã gửi công hàm thông báo với phía Mỹ về tổ chức “Việt Tân” là tổ chức khủng bố, đề nghị Mỹ phối hợp điều tra, ngăn chặn. Song thật đáng buồn và rất thất vọng, phía Mỹ phớt lờ mầm mống khủng bố “Việt Tân” ở ngay trong lòng nước Mỹ. Bởi có sự trái khoáy, chéo ngoe đó, là do vẫn tồn tại thiểu số quan điểm bất đồng khi phía Mỹ đánh giá không đúng, khi cho rằng “Việt Tân” không phải là khủng bố (mặc dù trên thực tế đã nói, các cơ quan bảo vệ pháp luật Việt Nam đã trao đổi, cung cấp cho họ đầy đủ tài liệu, chứng cứ chứng minh “Việt Tân” là tổ chức khủng bố).
Không những thế, một số dân biểu Mỹ, như cá biệt nghị sĩ L.Sanchez và một số thành viên Hội đồng An ninh quốc gia Mỹ còn dung túng, bao che “Việt Tân”. Luận điểm của họ cho rằng: “Việt Tân không bị xếp vào danh sách khủng bố của Liên Hiệp Quốc” hoặc “Việt Tân là tổ chức đấu tranh ôn hòa bất bạo động”(?) Thật trớ trêu, chính sách chống khủng bố của Mỹ loang ra, chi phối toàn cầu, vậy mà trong lòng nước Mỹ vẫn tồn tại một tổ chức mang mầm mống khủng bố, như “Việt Tân” thì đây quả là một điều nghịch lý.
Trở lại với các cuộc tuần hành, biểu tình phản đối hành động xâm phạm chủ quyền biển, đảo của Việt Nam. Từ đầu tháng 6/2011 đến nay, trên địa bàn TP Hà Nội liên tiếp diễn ra các cuộc tụ tập, biểu tình, tuần hành tự phát, phản đối Trung Quốc xâm phạm chủ quyền, biển đảo của Việt Nam. Những ngày đầu, các cuộc biểu tình, tuần hành tự phát ấy xuất phát từ tinh thần yêu nước và tâm lý bức xúc của một bộ phận quần chúng nhân dân.
Không phủ nhận rằng, trong số những người tham gia tuần hành, biểu tình có những người thật sự nghĩ rằng đây là điều cần thiết, là thể hiện lòng yêu nước của người dân Việt, trong việc bảo vệ chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ. Nhưng rất tiếc, trong số những cuộc tuần hành, biểu tình ấy, đã thấy thấp thoáng “Việt Tân” xuất hiện lợi dụng lòng yêu nước của một bộ phận người dân Việt, hòng “đục nước béo cò” biến biểu tình, tuần hành như một phương thức để thực hiện âm mưu, ý đồ lợi dụng nhằm kích động cho một kịch bản khác.
Để thực hiện “kịch bản” ấy, “Việt Tân” đã đưa một số thành viên về nước, câu kết với một số phần tử cực đoan trong nước để nắm, chỉ đạo việc lợi dụng các cuộc biểu tình để kích động nhằm hướng dẫn lái quay sang chống phá Nhà nước Việt Nam. Thật vậy, ở bên ngoài, ngày 8/7/2011, tên Hoàng Tứ Duy, thành viên cốt cán “Việt tân” lên đài VOA tiếng Việt ngữ kích động: “Tất cả người Việt Nam, tất cả các tổ chức người Việt có trách nhiệm và cũng có quyền lên tiếng tuần hành, biểu tình…”.
Cùng với hô hào, đã thấy bọn “Việt Tân” rỉ tai hỗ trợ với đồng bọn ở bên trong nội địa, rằng chúng sẽ cho tiền tài trợ. Theo “kịch bản” lợi dụng tuần hành, biểu tình của bọn “Việt Tân”, chúng đã hướng dẫn cách thức tham gia biểu tình, quay phim, chụp ảnh, hô khẩu hiệu, giở trò phỏng vấn… rồi tung lên mạng để khuếch trương, kích động, gây tiếng vang. Đồng thời, chúng còn hướng dẫn cách đối phó khi bị các lực lượng bảo vệ pháp luật vận động, thuyết phục giải tán đám đông tuần hành, biểu tình bất hợp pháp… Vì vậy, chẳng lạ là, bắt đầu từ giữa tháng 6/2011, các cuộc tuần hành, biểu tình phản đối hành động xâm phạm chủ quyền biển, đảo của Việt Nam đã bị lợi dụng, hướng lái sang chống đối Nhà nước.
Song cùng với các hoạt động kích động, trên các phương tiện tâm lý chiến của “Việt Tân”, như: trang web, đài, và các tổ chức ngoại vi của chúng đã mở hết tần suất tung tin, phát tán hình ảnh về các cuộc tuần hành, biểu tình do bọn ở trong nước gửi ra. Ở một số nước, “Việt Tân” cũng nhúng tay, kích động mở các cuộc biểu tình lẻ tẻ để hưởng ứng. Và khi lực lượng chức năng bảo vệ pháp luật ở trong nước vận động giải tán đám đông biểu tình bất hợp pháp, tạm giữ một số phần tử quá khích, có hành vi vi phạm pháp luật, thì y như rằng bọn “Việt Tân” lại lu loa “Việt Nam đàn áp biểu tình”, bắt giữ người…! Khi bộ mặt thật của kẻ đạo diễn bị lật tẩy, bọn “Việt Tân” lại vội vàng chối bay, chối biến, và Hoàng Tứ Duy kia vội lấp liếm rũ tội.
Nguy hại là, một khi có bàn tay khủng bố “Việt Tân” thò vào những cuộc tụ tập, biểu tình, tuần hành trái pháp luật thì hậu quả sẽ gây ảnh hưởng xấu đến trật tự an toàn xã hội, đến hình ảnh Thủ đô Hà Nội – Thành phố vì hòa bình; tiềm ẩn các yếu tố gây mất ổn định chính trị; tác động tiêu cực đến việc thực hiện đường lối, quan hệ đối ngoại của Đảng, Nhà nước Việt Nam.
Một bộ phận quần chúng do thiếu thông tin, đã ngộ nhận tham gia biểu tình để thể hiện lòng yêu nước, nhưng họ phải thấy rằng, chính mình đang bị lợi dụng, giật dây. Một số kẻ cực đoan khác luôn vỗ ngực, khoác lác, tâng bốc nhằm đánh bóng tên tuổi, khi đã ăn phải bả của “Việt Tân”. Việc có những kẻ đã nhận tiền của “Việt Tân” để đi thuê mướn, kích động người khác tham gia biểu tình gây rối sẽ được cơ quan an ninh đưa ra trong thời gian sắp tới.
Đất nước ta đang bước vào giai đoạn chuyển mình để hội nhập quốc tế làm nảy sinh những tác động của nó phát xuất từ thực tiễn đời sống xã hội, từ tâm nguyện của người dân, từ những khát vọng có một đời sống công bằng, tự do, dân chủ. Đó là những giá trị chân chính mà nhân loại tiến bộ ghi nhận, kết quả đấu tranh lâu dài và gian khổ của con người trong tiến trình lịch sử phát triển xã hội. Nhưng không có nghĩa là cứ xuất phát từ tâm tư, nguyện vọng đều được nhà nước giải quyết mà quyền và nghĩa vụ luôn song hành nhau. Hay như huấn từ của Giáo hoàng Benedict XVI nhắc nhở: “... giáo dân phải chứng tỏ là người Công giáo tốt cũng là người công dân tốt” và nội dung Thư chung năm 1980 của Hội đồng giám mục Việt Nam, trong đó nhấn mạnh tinh thần hội thánh trong lòng dân tộc, quyết tâm gắn bó với quê hương, noi theo truyền thống dân tộc hòa mình vào cuộc sống hiện tại của đất nước.
Hi vọng rằng, Phát xuất từ niềm tin Kitô giáo và trách nhiệm công dân với ước nguyện góp phần nhỏ bé của mình vào công cuộc xây dựng một đất nước phát triển vững bền, dân chủ và nhân ái, cùng với những người yêu chuộng công lý và hòa bình, tự do và dân chủ, bình đẳng và bác ái, Ban Công lý và hòa bình – Giáo phận Vinh mạnh dạn nhìn vào sự thật và có những hành động định hướng, kêu gọi cộng đồng dân chúa Vinh hòa nhập, cùng chung tay xây dựng khối đại đoàn kết toàn dân tộc.